1
Nhắn tin tới Hội Nhất Tâm?

Bản văn Tam Giang Công Chúa

Nguyên xưa tích cũ thiên triều

Chớp sa mây rạc, nước tràn bãi thiêng.

Cờ bay gió lộng một miền,

Tam Giang công chúa hiện miền sông linh.

Vốn nguyên xưa linh xà ứng mộng,

Một bào sinh năm ngọc tròn duyên.

Bốn trai gươm giữ sơn xuyên,

Một cô tài mạo như tiên dáng trần.

Sinh tiên nữ thắm ngời trang hạnh,

Tựa hồng ân khí đất địa linh.

Dòng thiêng hội tụ u minh,

Ngọc thần kết tụ hóa sinh nhiệm mầu.

Khi nước loạn, giặc Hồ xâm lược,

Triệu Quang Phục chống giữ non sông.

Hai anh dâng tấu lập công,

Cô theo trợ chiến giữa dòng ba quân.

Hai Trương tướng mở cờ phò chúa,

Nắm binh uy phạt giặc bạo hung.

Vua Triệu cậy sức anh hùng,

Trận tiền một dải bão bùng giặc tan.

Phong vân hội tụ non ngàn,

Cờ thiêng một ngọn tung hoành bốn phương.

Tam Giang lệnh xuất uy dương,

Rẽ mây chuyển gió, trừ gian dẹp tà.

Quạt đào rẽ gió lay mây,

Vân sa nhẹ bước cung tày dạo tiên.

Tay đưa én lượn đào duyên,

Phất phơ tà áo dáng hiền lung linh.

Rong chơi bát cảnh ngũ hồ,

Đền Đô thắng tích thiên long ngự về.

Luy Lâu sương phủ bến mê,

Chùa Dâu phong cảnh vặng về tiếng chuông.

Cầu Hồ nước lặng thu buông,

Qua chùa Phật Tích, mây vương tháp ngà.

Văn Miếu rợp bóng rêu hoa,

Làng Diềm quan họ ngân nga cung đàn.

Đông Hồ sắc thắm tranh vàng,

Lăng xưa thánh tổ cháu con phụng thờ.

Sông Cầu nước chảy lơ thơ,

Cà Lồ lướt sóng qua đầu cỏ xanh.

Sông Thương nước dạt mây quanh,

Lục Đầu mở lối giăng thuyền bóng ai.

Sau cờ khởi, vẹn tròn nghĩa nước,

Phật Tử vương trá lược sai thần.

Rằng: “Xưa Trọng Thủy, Mỵ Châu,

Hôn nhân là giả, khấu thù là chân.

Trách vua Triệu mắc lời gian trá,

Gả Cảo Nương, lỡ đạo làm vua.

Họ Trương can gián chẳng thua,

Lòng son giữ vẹn, lệnh chưa thấu tường.

Không hàng Lý, quyết gìn tiết nghĩa,

Một lòng son chẳng thờ hai vua.

Bóng câu thoắt ẩn thoắt lùa,

Lánh thân rừng thẳm, nẻo chùa âm u.

Gươm chưa gác đã lo giang tộc,

Chí chưa mòn đã dốc tâm can.

Trung trinh gởi với non ngàn,

Trâm rơi ngọc vỡ, luận bàn nghìn thu.

Hai Trương tướng giữ câu liệt tiết,

Bị vây giăng, thề chết chẳng hàng.

Dao oan rạch một mạch gan,

Máu tuôn nhuộm đỏ mù sương cuối trời!

Cô hay tin ruột lòng tê tái,

Chốn nương xưa trăng gãy mây giăng!

Ai ơi thấu nỗi oan tình!?

“Trung lương vùi xác, lũ tà lên ngôi!”

Lệ chan máu nhỏ vầng trăng xế,

Một bước buồn gieo xuống cõi sương.

Trời cao cảm nỗi sầu thương,

Lệnh thiên mở lối rẽ đường vân du.

Vốn ngọc nữ Long cung giáng thế,

Người phàm trần ai dễ biết đâu?

Mở tay ban phúc nhiệm mầu,

Độ cho bá tánh qua cầu trầm luân.

Tài quán thế phép linh cảm ứng,

Đạo nhiệm mầu luân chuyển càn khôn.

Dân gian lập miếu thờ tôn,

Điện vàng, giếng ngọc, cung son,phụng bào.

Trấn Vân Dương linh thiêng cổ tích,

Bốn chữ vàng: “Thần Nữ Tam Giang”

Ngàn năm phong lộng mây quang,

Hào quang soi tỏ một vì chân tiên.

Đạo trung chính sáng soi gương ngọc,

Lời khuyên răn thấm giọt châu rơi.

Làm người trước phải thẳng lời,

Trung can nghĩa khí giữ nơi cang thường.

Lời nghiêm dạy răn lòng quân tử,

Chớ mê lầm danh lợi phù hoa.

Giang sơn gấm vóc quê cha,

Lẽ nào phụ bạc lời thề núi sông?

error: Copyright © by Hoinhattam.com